Tiền tài là nguồn nuôi dưỡng mệnh, tục ngữ nói rằng: “Nhân vi tài tử, điểu vi thực vong” (người vì tiền mà chết, chim vì ăn mà chết), vì thế cung tài bạch đối với con người là rất quan trọng. Chúng ta sống trên đời, suốt ngày cực nhọc, vất vả chạy vạy, đều vì tiền tài. Tiền như nước, người ta như cá, cá không có nước thì không sống nổi, người không có tiền cũng không sống nổi, do đó nước đối với cá cũng như tiền đối với con người. Nhưng người quân tử yêu tiền, nhận tiền có đạo lý mới là minh triết bảo thân. Tiền tài suy cho cùng là vật ngoài thân, khi chết hai tay không có gì, chẳng mang đi được một đồng xu nhỏ. Vì thế tiền tài đủ để duy trì cuộc sống, dưỡng thân, dưỡng mệnh là đủ, không cần phải quấn bên mình đến vạn quan tiền. Con voi vì có ngà mà chuốc lấy cái họa bị săn đuổi bắn giết. Người dân thường không có tội, vì mang khối ngọc bích mà có tội. Hiểu rõ điều ấy thì chúng ta nên thản nhiên, không tham lam đối với tiền tài. Cự phú Thạch Sùng không giữ nổi mệnh, phàm việc gì cũng vừa đủ thì dừng, quá phần tham lam không chán, cuối cùng ắt sẽ lụn bại. Một suy nghĩ sai lầm sẽ dẫn đến thân bại danh liệt, một bước lỡ chân sẽ trở thành mối hận ngàn đời, tiết kiệm, bớt đi ham muôn, hãy tự thương mình, tất nhiên sẽ được hưởng phức an nhàn.
Sách nói rằng: “Bất tri mệnh hà dĩ vi quân tử?” (Không biết mệnh, sao được coi là bậc quân tử?), vì thế chúng ta trước tiên phải biết mệnh của mình để tham khảo trong chuyện xử sự, lập thân, nhất là phải hiểu biết về cung tài bạch của mình trước để phối hợp với nghề nghiệp của mình, cân đối thu nhập của mình, liệu cơm gắp mắm, tuyệt đối đừng để mang nợ, tuyệt đối không cho ai vay. Có người nói rằng: “Nghèo không có gì khổ, cứ sống trong sạch là được”. Chỉ cần chúng ta đối với thế giới phồn hoa, đối với xã hội muôn hồng nghìn tía này, không có tham vọng, không bị mê hoặc, không đụng chạm đến pháp luật, thì cháo trắng ăn cũng ngon mà an tâm, ngủ say mà tinh thần ổn định, trăm bệnh không sinh, phúc thọ triền miên, những điều ấy liệu tiền tài có mua được không?
Ngoài người có bản mệnh đã thành cách cục, hoặc Mệnh đoạt tài tinh vượng địa ở bản mệnh ra, ta đều dựa vào vượng nhược của cung tài bạch để định cát hung. Nhưng tài vượng, tài nhược cũng luận theo căn cơ đã định, chẳng hạn như tài vượng đối với người có mệnh nghèo cũng không bằng tài nhược đối với người có mệnh giàu có. Do dó có cách cục thì luận cách cục, không cách cục thì luận tài.
Có người bản mệnh không tốt, mà cung tài bạch miếu vượng, một đời thu nhập rất nhiều, nhưng cuối cùng không giữ được. Càng phải chú ý cung phúc đức, vì cung này là nguồn tiền đến, nếu cung phúc đức miếu vượng, cung tài bạch cát thì đại phú, phúc đức vượng mà tài bạch gặp phá, thì tiền tài tuy vượng nhưng khó giữ, hào nhoáng nhưng không chắc chắn. Tài bạch vượng mà phức đức không tốt, chủ về nguồn tiền không vượng, tiền vào tuy nhỉều nhưng cuối cùng vì không phải là người có đại sự nghiệp, do đó có thể hưởng thụ mà không thể giàu to được.
Cung phúc đức không tốt, cung tài bạch không vượng, là người nghèo hèn. Nhưng nếu là người thanh cao thì đã tự thành cách cục rồi, mà cung tài bạch, cung phúc đức không vượng chủ về thanh; cao, như học giả, nhà nghệ thuật cũng được người ta tôn kính, nhưng cuối cùng vẫn là thanh bần.
Thêm vào đó, cung điền trạch là nơi cất giữ tiền bạc, nếu cung tài bạch, cung phúc đức đều tốt, mà cung điền trạch hãm nhược thì chủ về tiền tài cực vượng, nhưng cuối cùng có ám hao (hao tốn ngầm) nên không giữ được. Nếu phúc đức miếu địa, tài bạch nhược mà điền trạch miếu vượng thì chủ về kiếm tiền cực nhọc, nhưng tích thiểu thành đa, gom cát thành gò, vẫn là phú ông. Nếu phức đức hãm, tài bạch vượng mà điền trạch tốt, thì xuất thân nghèo hèn thấp kém, nhưng nhờ cần kiệm cuối cùng cũng nên sự nghiệp. Nếu phúc đức, điền trạch đều hãm mà gặp phá, tuy tài bạch vượng nhưng cuối cùng vẫn nghèo hèn. Hoặc cung tài bạch và điền trạch hãm, mà phúc đức lại vượng, thì phần lớn tiền tới tay cũng không còn, lòe loẹt nhưng không bền chắc, chỉ là người hào nhoáng mà thôi.
Tài bạch, phúc đức tối kỵ Hồng Loan, Thiên Hỷ, vì sẽ ham cờ bạc, kết quả khó giữ tiền được. Nếu có Thiên Diêu thì vì sắc dục mà phá tài. Nếu Cô Thần, Quả Tú nhập vào cung tài bạch, bất kể chính tinh miếu vượng hay hãm lạc, kết quả vẫn phá sạch không còn gì.
Bất luận sao nào, hễ nhập vào cung tài bạch mà thành cách cục, nếu không có sát tinh xung phá thì chắc chắn giàu có.
Còn tính chất của các sao này khác nhau, là phương thức có được tiến của nhưng người này khác nhau. Như các sao Tài tinh như Tử Vi, Thiên phủ, Song Lộc, Thái Âm và Vũ Khúc chắc chắn là tốt nhất, nếu Cự Môn ở Tý Ngọ là cách “Thạch Trung Ẩn Ngọc” (Ngọc ẩn trong đá) thì phần lớn là do cạnh tranh bằng miệng lưỡi mà được, công chức phần nhiều do lừa dối, tham ô mà được. Tham Lang thì phần nhiều là tiền do nghề du lịch (nên kinh doanh nghề vận tải, chở hàng, du lịch, khu vui chơi, khu du lịch, công ty phúc lợi v.v…), hoặc là tiền tài thuộc ngành ăn uống (như tiệm ăn, quán kem, nước giải khát, quán cà phê, quán bar, bán sỉ đồ uống), thậm chí còn có thể được tiền tài được bí mật (có phụ nữ giúp đỡ). Thiên Cơ thì phần nhiều là theo ngành buôn sỉ, hoặc nhờ kỹ năng đặc biệt mà được. Thái Dương miếu địa (Măo, Thìn, Tỵ, Ngọ) thì đại phú, nhưng phần nhiều là có cạnh tranh. Phúc tinh Thiên Đồng chủ về phát lên muộn (cũng có thể kinh doanh ngành nghề ăn uống, thủ công nghệ, khu giải trí) hoặc được tổ nghiệp mà an hưởng. Liêm Trinh vượng địa (Dần, Thân, Sửu, Thìn, Mùi, Tuất), rất giàu phần nhiều tiền do làm ăn với cơ quan nhà nước (nên giao tế với cơ quan nhà nước, thầu cung cấp, giao dịch, v.v..) hoặc kiếm tiền do gia công (làm nhà máy vệ tinh cho nhà máy lớn).
Thiên Tướng thì kiếm tiền chính đáng mà toại ý hoặc là tiền lời do mua công trái hoặc tiền lời do gửi tiết kiệm ở ngân hàng. Còn Thiên Lương thì do đánh bạc thắng nhiều thua ít (nhưng không khuyến khích người này mê say đánh bạc, nếu là gặp dịp mới đánh, hoặc chơi để giao tế, thỉnh thoảng mới chơi thì được), hoặc là tiền lý luận, hoặc là tiền kiếm được một cách lương thiện. Thất Sát thì thiên về tài vận, nhưng phát nhanh tàn nhanh, do đó nên thấy tốt thì thu ngay, sau đó dừng lại, tiết kiệm, thu vén để sống an nhàn.
Phá Quân miếu địa thì giàu to, nếu không thì là tiền do bán của cải, cầm cố mà có. Hơn nữa, trong Đẩu số thì coi các sao thuộc Kim chủ về Tài, do đó sát tinh Dương Nhẫn cố nhiên là hung, nhưng nếu tam hợp lại hội với Vũ Khúc, Thất Sát, mà còn được Tử Phủ triều hợp lại chủ về đại phú, chỉ có điều trong đó phần nhiều có những chuyện không hoàn mỹ.
Còn Tả Hữu Khôi Việt, tọa miếu vượng thì tiền do người khác mà có được, nếu không là tiền do huy động, vay mượn mà có.
Văn Xương, Văn Khúc nên kinh doanh nghệ thuật, tiệm sách, xuất bản, văn phòng phẩm, khắc triện, vàng bạc đá quý, tranh thư pháp, triển lãm hội họa, báo chí, quảng cáo,v.v… có khi không vượng lắm nhưng tiền cứ như dòng nước tuy nhỏ nhưng chảy hoài không dứt. Linh Tinh chủ về phúc tài (tiền do phúc đức mà có), nhưng phải là thừa vượng nhập miếu, nếu đơn thủ thì không coi là sao tài để luận.
Nếu cung tài bạch có hai sao cùng đứng, thì phần nhiều chủ về tiền đến từ nhiều phía, nếu thành cách cục, cũng chủ về giàu có đầy đủ, nếu không phải xét sinh khắc chế hóa và tính chất của hai sao để xác định.
Còn Tứ Sát đơn thủ, nếu cung phúc đức miếu vượng có cát tinh, nguồn tiền đến tuy vượng, nhưng phần nhiều là dính líu tới chuyện thị phi, kiện tụng cửa quan, cuối cùng vẫn bị phá hao đến hết.
(Trích Tử vi kinh điển của Phan Tử Ngư)